Gót giày cao gót giẫm lên mặt sàn lát đá hoa. Dưới chiếc đèn treo làm bằng thủy tinh xoay tròn, cô đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Đi đâu? Chơi cái gì? Hạ Lăng hăng hái lên đường, nhưng lại không suy nghĩ kỹ. Lúc này, thấy người đến người đi khắp đại sảnh đều có đôi có cặp, cô mới cảm thấy mông lung. Cô rất ít khi phải đi tìm thú vui một mình. Kiếp trước, Bùi Tử Hành luôn đi ăn, đi chơi cùng cô khắp thế giới. Kiếp này vừa bận rộn, vừa rối như tơ vò, nên cô cũng không có thời gian để hưởng thụ. Nghĩ ngợi một chút, cô dứt khoát tìm một việc mà trước kia muốn làm nhưng chưa có cơ hội, ví dụ như...
Hạ Lăng còn chưa kịp nghĩ ra ví dụ như là gì thì đã chợt nghe thấy…
"Ồ, đây chẳng phải là Diệp Tinh Lăng sao?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com