Anh nghĩ đủ mọi cách để trấn an cô, nhưng vẫn chẳng có tác dụng là bao. Cô vẫn chìm đắm trong cơn ác mộng ký ức, không nhìn thấy một tia sáng nào.
Lệ Lôi nôn nóng ôm cô chặt hơn, không để ý đến chỗ máu tanh tưởi trên người cô dính đầy vào người mình, chỉ không ngừng nói: "Không sao đâu, Tiểu Lăng, anh ở đây, anh ở đây rồi."
Bên trên hố, có người thả thang dây xuống.
Người ở phía trên không biết tình hình ở dưới này. Giáo viên của mấy đứa bé - Lệ Sĩ Nguyên, cho rằng Hạ Lăng chỉ bị hoảng sợ mà thôi, nên cũng không để tâm, chỉ nói vọng xuống hố: "Cậu Lôi, dẫn người lên đi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com