Tâm trạng Hạ Vũ bây giờ rất tệ, vô cùng tệ.
Cô ta không ngờ bảy đồng đội trước đó đều là đồ vô dụng, không đấu lại mình Hạ Lăng. Cô ả thối tha kia vẫn vênh váo đứng trên sân khấu, thậm chí còn rất bình thản, trên làn da trắng mịn hồng hào không có lấy một giọt mồ hôi. Tại sao? Rõ ràng ca hát là một việc rất tốn thể lực, sao cô ta có thể điêu luyện như vậy?!
Giả vờ thôi, chắc chắn là cô ta là giả vờ thôi!
Hạ Vũ tự động viên mình trong lòng, siết chặt tay, rồi nở nụ cười xinh đẹp nhất của mình, bước lên sân khấu.
Hạ Lăng nhìn cô ta. Từ khi sống lại tới nay, đây là lần thứ hai cô đối mặt với cô em gái lòng dạ độc ác này trên sân khấu. Lần này cô ta lại muốn giở trò gì đây?
"Diệp Tinh Lăng, cô chọn bài hát đi." Hạ Vũ yếu ớt nói, dáng vẻ đó đã chiếm được thiện cảm của nhiều người.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com