Lệ Lôi lia ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía phóng viên vừa đặt câu hỏi.
Phóng viên kia lập tức im bặt. Thật đáng sợ! Sống lưng anh ta lạnh toát.
"Tôi đã cho mọi người tin tức mà mọi người muốn rồi." Lệ Lôi che chở cho Hạ Lăng, nói: "Nếu ai lòng tham không đáy, bẻ cong sự thật… Mọi người đều là phóng viên, có thể nghe ngóng xem Lệ Lôi tôi có dễ chọc hay không." Giọng anh không lớn, nhưng lại thành công khiến tất cả phóng viên ngậm miệng. Bọn họ dầm mưa dãi nắng, vứt bỏ lương tâm để tìm kiếm tin hot, chẳng phải là vì kiếm cơm sao? Nhưng nếu chọc giận vị vua thế giới ngầm Lệ Lôi này thì đừng nói kiếm cơm ăn, e là ngay cả nơi để sống yên ổn cũng chẳng còn.
Đám phóng viên vẫn vây xung quanh hai người, nhưng không ai dám hỏi lung tung nữa. Bầu không khí yên lặng đến quái đản.
Mắt Hạ Lăng đẫm nước, cô khẽ nói: "Không phải."
Lệ Lôi không vui, cúi đầu nhìn cô.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com