Bùi Tử Hành yên lặng một lúc lâu.
Lúc Hạ Lăng cho rằng hắn ta sẽ không trả lời thì lại nghe thấy hắn ta khẽ nói: "Tôi chưa từng thích ai."
Hạ Lăng cảm thấy đau lòng, mất mát và thất vọng không tài nào tả xiết. Hắn ta lại nói tiếp: "Nhưng có một người, cô ấy là một phần sinh mạng của tôi, còn cô lại rất giống cô ấy."
Tim Hạ Lăng hẫng mất một nhịp. Cô biết rõ hắn ta nói tới ai, nhưng: "Không, cô ấy không phải. Thậm chí anh còn không biết..." Bùi Tử Hành, thậm chí anh còn không biết cô ấy đang ở bên cạnh anh, bị anh xem là thế thân, đối xử tàn nhẫn thô bạo.
Hạ Lăng đứng dậy: "Cảm ơn anh đã trả đồ cho tôi. Anh Bùi, tôi phải đi rồi."
Hắn ta gọi cô từ phía sau: "Tiểu Lăng."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com