Vệ Lăng Nam vô cảm liếc nhìn Cố Cẩm Tú đang cuộn tròn ở một góc, rồi lại nhìn Hạ Anh Lạc: "Chỗ này bẩn, A Lạc, em ra ngoài nghỉ ngơi trước đi. Chờ anh dọn dẹp sạch xong, em hẵng vào."
Hạ Anh Lạc lắc đầu: "Không, em phải ở đây trông nom Linh Nhi."
Cả đời này, bạn bè của cô tuy không nhiều nhưng cũng không ít, bình thường kêu bạn kêu bè ăn uống chơi bời, nhưng cô không biết có bao nhiêu người vì thân phận cô chủ nhà giàu của cô mà tâng bốc cô, có bao nhiêu người thật lòng đối đãi với cô. Chỉ có Kim Linh Nhi là quen biết với cô lúc cô đang trong hoàn cảnh khó khăn, hai người vô cùng ăn ý, đủ để làm bạn tốt sống chết không rời, cho nên cô rất trân trọng cô ấy.
Vệ Lăng Nam không khuyên được cô, lại lạnh lùng liếc nhìn Cố Cẩm Tú.
Cố Cẩm Tú bị anh nhìn thì toàn thân run rẩy, trong lòng bỗng nhiên nảy sinh một ý nghĩ đáng sợ: Vệ Lăng Nam sẽ không nhân cơ hội này giết chết cô chứ?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com