Nụ cười thản nhiên hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của cô, phong thái hào hoa nghiêng thành trời sinh khiến người ta không thể rời mắt nổi.
Hạ Anh Lạc khẽ nhấc chiếc váy màu xanh bạc lên rồi hơi xoay người, ung dung ngồi xuống, trong không khí tỏa ra luồng sóng không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sống lưng thẳng tắp và thần thái thản nhiên lại kích thích fan có mặt ở hội trường hét lên chói tai.
Tầm mắt của cô vô thức liếc một vòng quanh hội trường.
Vừa liếc nhìn, cô đã nhìn thấy người đàn ông đang đứng ở hàng sau trong hội trường.
Người đàn ông ấy đứng tựa vào tường, mặc áo sơ mi và quần dài rất bình thường, mặc dù dung mạo anh tuấn nhưng năng lực quen ẩn nấp khiến nhìn anh không đáng chú ý. Nếu không phải trong quá trình chiến đấu hàng tỷ năm của đời trước, Hạ Anh Lạc đã hình thành năng lực phát giác nhạy bén và sự quen thuộc với người trong tộc thì cô sẽ hoàn toàn không thể phát hiện ra anh, Vệ Lăng Nam.
Sao anh lại tới rồi?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com