Nhận ra ánh mắt nghi ngờ của anh ta, Hạ Anh Lạc nói: "Anh đợi tôi một chút, tôi vào toilet gỡ móng tay ra đã." Đây dù sao cũng là móng vuốt sắc bén của người Scartana, không phải móng tay giả, lỡ như bị nhìn ra sơ hở thì phiền phức rồi, tốt nhất tìm cái cớ để thu lại.
Nhưng Khương Du lại nói: "Em vừa mới làm mà đã muốn bỏ đi ngay rồi sao?"
Hạ Anh Lạc thật sự muốn khóc, quả nhiên, chỉ cần nói dối một câu là phải dùng nhiều lời nói dối hơn sao? Cô đành phải bày ra điệu bộ tùy hứng của đám cô chiêu: "Bỗng nhiên tôi lại thấy không thích nữa."
Khương Du chỉ cho cô nổi cơn đỏng đảnh của con gái nên liền gật đầu: "Tôi đợi em ở đây."
Anh ta dõi mắt nhìn Hạ Anh Lạc đi ra khỏi phòng, bóng dáng gầy yếu của cô khiến anh ta vừa thương yêu vừa quyến luyến. Anh ta là Ảnh đế, khả năng quan sát động tác vẻ mặt của người khác vô cùng tinh tế. Lúc vừa mới bước vào đây, anh ta đã phát hiện ra cô rất đau lòng, còn có cả móng tay và nhiều sự bất thường khác...
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com