Khương Du rất áy náy, kéo cô lên xe, tìm hộp giấy ăn ra cho cô: "Lau đi."
Anh ta nhanh chóng đóng hết cửa sổ xe lên, sợ cô bị trúng gió cảm lạnh.
Hạ Anh Lạc ước chừng phải dùng hết hộp giấy mới có thể lau hết nước trên người, trong nước không biết cho thêm thứ gì, sền sệt dinh dính, làm tóc cô bị bết hết lại, da cũng rất khó chịu. Cô nói với Khương Du: "Tìm một khách sạn cho tôi xuống, tôi xử lý xong rồi sẽ về nhà."
Cô không thể trở về thế này khiến người nhà lo lắng được.
Khương Du nghiêng đầu nhìn cô: "Khách sạn? Tôi và em đều là minh tinh, không có người đại diện đi cùng thì sao đặt được phòng?" Chỉ riêng hành động vào khách sạn thôi đã đủ để bị vây xem la hét rồi "Hay là thế này đi, tới nhà tôi trước, tôi mua quần áo cho em?"
Hạ Anh Lạc không muốn làm phiền anh ta quá mức, hơi do dự.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com