Hạ Anh Lạc không nói, ánh mắt đầy vẻ mỉa mai.
Hai người giằng co trong im lặng, một lúc lâu sau, Vệ Lăng Nam chậm rãi thu móng nhọn về.
Hạ Anh Lạc như đã sớm đoán anh ta sẽ làm như vậy, cười khẩy một tiếng, hệt như một yêu tinh thần bí yêu kiều, làn da trắng muốn như ngọc dưới ánh trăng làm nổi bật lên vết máu diễm lệ, giống như chu sa. Cô không chút để ý tới Vệ Lăng Nam ở ngay trước mặt, cởi váy ngủ ren của mình ra, cơ thể thon thả đẹp đẽ trọn vẹn phơi bày trước tầm mắt anh. Cô đưa lưng về phía anh, mở tủ quần áo lộng lẫy ra, lật tìm quần áo, nhanh chóng tìm được chiếc váy ngủ tơ lụa giống hệt cái mặc lúc trốn đi.
May mà cô có thói quen những gì mình thích đều mua hai cái.
Hạ Anh Lạc thay quần áo, lấy bút kẻ mắt trên bàn trang điểm, xé một tờ giấy xuống viết gì đó.
Vệ Lăng Nam nhìn bóng dáng bận rộn của cô, hơi thở bỗng trở nên gấp gáp.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com