Hạ Anh Lạc không rõ: "Bỏ lỡ nhà họ Đỗ có cái gì mà quan trọng? Có mình ở đây, cậu muốn đi đâu không được? Cùng lắm thì đến Thiên Nghệ."
Kim Linh Nhi cười: "Cũng chỉ có cậu, nếu việc được đến Thiên Nghệ rơi trúng người khác là chuyện tốt khiến người ta nằm mơ cũng cười tỉnh đấy, vậy mà cậu lại nói cùng lắm thì. Ba cậu biết được liệu có đánh cậu không?"
Hạ Anh Lạc kiêu ngạo: "Dù sao mình muốn cậu đến là cậu có thể đến."
Kim Linh Nhi lắc đầu: "Anh Lạc, cảm ơn ý tốt của cậu. Mình kết bạn với cậu là bởi vì thích con người cậu, không phải coi trọng gia thế của cậu. Mình không muốn làm phiền cậu quá nhiều. Tự mình có thể xử lý chuyện này."
Nói đến nước đó, Hạ Anh Lạc cũng thấy không khuyên được nên đành phải hỏi: "Quyết định vậy thật à?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com