Cô dưỡng thương ở sơn trang mấy ngày, vết thương trên người dần biến mất, tâm trạng cũng dần bình phục.
Hôm đó, cô tìm thấy anh trong vườn hoa phù dung, bèn hỏi: "Anh có thấy cái túi du lịch trong xe BMW trắng mà anh bảo tài xế Chu đến đón em không?"
Lệ Lôi bỏ hoa trong tay xuống, nghĩ ngợi: "Anh có nghe thấy tài xế Chu nói đến một cái túi du lịch to, cậu ấy nói là đồ của em. Anh đã sai người mang vào nông trại rồi. Em có cần ngay không, anh sẽ bảo người mang tới đây."
"Cần chứ." Hạ Lăng quyết đoán, "Đó là chiến lợi phẩm đó."
"Chiến lợi phẩm?" Lệ Lôi hỏi.
Hạ Lăng đắc chí kể lại chuyện chú thím Tư không hại được cô, còn kể cho anh nghe rất nhiều chuyện trước kia. Lệ Lôi đã nghe tài xế Chu nói tới chuyện này, bây giờ nghe cô kể lại thì vẫn cảm thấy giật mình, chỉ muốn băm vằm chú thím Tư và tên Nam Sênh chết tiệt kia thành tám mảnh.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com