Lệ Lôi và Hạ Lăng cũng trông thấy cô, Hạ Lăng quay sang mỉm cười với cô: "Anh Lạc, lại đây."
Cô đi đến ngồi cạnh ba mẹ: "Ba, mẹ, con xin lỗi, đã để ba mẹ phải lo lắng rồi."
Hạ Lăng tỏ vẻ dịu dàng: "Con không sao là quan trọng nhất. Anh Lạc, nói với ba mẹ một năm nay đã xảy ra những việc gì, Vệ Lăng Nam đã tìm được con như thế nào?" Thật ra, sau khi nhận được cảnh báo của Vệ Thiều Âm, bọn họ đã lập tức điều tra tình hình một năm nay của cô, cũng đã tra được hết đại khái. Nhưng bọn họ vẫn hi vọng Hạ Anh Lạc có thể tự mình nói ra, dù sao thì vẫn khác với những điều tra lạnh như băng ấy.
Hạ Anh Lạc cũng kể lại từ đầu tới cuối, thở dài vô cùng không cam lòng: "Đều tại tên biến thái ấy hại con rèn luyện thất bại." Nếu quấy rầy đến người nhà thì lần rèn luyện của cô chắc chắn sẽ bị tính là thất bại, quá mất mặt.
Hạ Lăng an ủi cô: "Sau khi trở về, nếu ai dám cười nhạo con thì mẹ sẽ trừng phạt người đó giúp con!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com