Hạ Anh Lạc đạt được mục đích, cười đến nỗi mắt híp cả lại, định chào từ biệt rời đi.
Bùi Tử Hành không giữ cô lại. Vốn tìm cô là vì muốn nghe ngóng tình hình gần đây của Hạ Lăng. Nếu cô đã không muốn nói nhiều, vậy giữ lại cũng có ích gì? Có điều, khi cô đi đến cửa, Bùi Tử Hành vẫn hỏi một câu: "Cháu và Vệ Lăng Nam xảy ra chuyện gì?"
Hạ Anh Lạc ngẩn người, quay đầu lại.
"Cháu và anh ta..." Một lời khó nói hết được, Hạ Anh Lạc dứt khoát hỏi vặn lại Bùi Tử Hành: "Bác Bùi, bác biết anh ta?"
Bùi Tử Hành nhìn cô với vẻ hờ hững: "Sao, cháu không biết à?"
"Trước đây cháu chưa từng nghe nói về người này." Hạ Anh Lạc nói. "Anh ta rốt cuộc là người như thế nào?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com