Chu Chu tận mắt trông thấy tình cảnh thê thảm của hai nam sinh vừa rồi nên sợ mất mật. Khi thấy Vệ Lăng Nam tiến lại gần, cô ta sợ hãi chạy về phía cửa ra vào của phòng tập nhảy, ra sức vặn chốt cửa nhưng tay nắm cửa lại không nhúc nhích chút nào, cứ như thể nó đã bị hàn chết.
Chu Chu hoảng hốt, khi thấy anh ta tiến đến gần thì cô ta không kiềm chế được nữa mà van xin: "Tôi xin anh, đừng làm tôi đau!"
"Tôi thấy rồi." Khóe miệng của Vệ Lăng Nam vẫn đang nở nụ cười, giọng anh bình thản: "Cô vừa dùng chân trái hay chân phải đá A Lạc nhỉ? Phải rồi, chân phải." Anh ta nói rồi vẫn ra tay nhẹ nhàng như trước, bẻ trật khớp cánh tay của Chu Chu, sau đó quẳng cô ta xuống đất, đôi giày da trâu sang trọng còn giẫm lên mắt cá chân phải của Chu Chu, bàn chân nghiến xuống...
Một tràng những tiếng nứt gãy khiến người ta sởn tóc gáy vang lên. Nửa giây sau, tiếng kêu thảm tới tan nát cõi lòng của Chu Chu như đâm thủng màng nhĩ của những người có mặt tại đó.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com