Cô ném hết tất cả đồ đạc có thể ném về phía hắn, sau đó cuộn tròn người lại, khóc đến mức ruột gan đứt đoạn.
Bùi Tử Hành đã đi ra ngoài không biết từ bao giờ. Giây lát sau, y tá bước vào đo nhiệt độ cơ thể và làm kiểm tra định kỳ cho cô. Cô ngẩng đầu lên khàn khàn hỏi y tá: "Có phải tôi mang thai không?"
Y tá hoảng sợ nhìn hai mắt cô mông lung đẫm lệ, lấy lại bình tĩnh rồi mới trả lời: "Đúng vậy cô Hạ, cô đã mang thai 9 tuần rồi. Mau nín khóc đi, có hại cho cơ thể lắm."
Cô càng khóc dữ hơn, khó lòng kiềm chế.
Y tá chẳng biết làm sao, đang ngập ngừng xem nên an ủi cô như thế nào thì lại nghe cô hỏi: "Có thể... phá bỏ đứa trẻ này không?"
Phá bỏ?!
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com