Lý Băng Ngọc cũng sợ hãi đến nỗi mặt trắng bệch: "Tổng giám đốc Sở, anh có ý gì?"
"Không phải ý của tôi, là ý của Chủ tịch." Sở Thâm vẫn bình tĩnh: "Chủ tịch thấy vết thương của cô Hạ Lăng thì rất đau lòng, ngài ấy nói ai làm hại cô Lăng nhất định phải trả lại gấp bội. Lý Băng Ngọc, cô nên thấy may vì em gái cô chỉ đâm Hạ Lăng một cái, nếu không thì… ha ha."
Lý Băng Ngọc không dám xin tha.
Ở Đế Hoàng nhiều năm như vậy cô ta cũng biết đại khái tính tình của Bùi Tử Hành, hễ là hắn ra quyết định sẽ không có đường cò kè mặc cả. Hai cái đinh này rất rõ ràng, chính là ăn miếng trả miếng, đâm hai cái đinh trên chân Lý Băng Mạn. Nếu như Lý Băng Mạn ngoan ngoãn làm theo thì coi như bỏ qua ân oán.
Nếu như không chịu?
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com