Hạ Lăng ở nhà nghỉ ngơi khoảng mấy ngày, sau khi khỏi bệnh mới quay trở lại trường học.
Lần này, cô không hề kéo vali, mà đi thẳng đến văn phòng Hiệu trưởng. Khi ngang qua hành lang, cô gặp hai nữ sinh cùng khóa, đối phương chỉ chỉ trỏ trỏ về phía cô và nói thì thầm với nhau: "Nhìn kìa, đó chẳng phải Hạ Lăng sao? Một thủ khoa mà đến phòng ký túc xá cũng không giữ nổi, thật mất mặt! Năm nhất của chúng ta không cần thủ khoa như vậy đâu."
"Đúng vậy, đúng vậy! Mau nhường vị trí thủ khoa cho Lý Băng Mạn đi, đừng làm mọi người mất mặt theo."
Hạ Lăng bỗng nhiên quay người lại, quăng cho bọn họ một cái nhìn cháy mặt.
Hai cô gái bị ánh mắt của cô làm cho giật mình, lập tức câm miệng lại, không nói lời nào nữa.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com