Càng nghe, sắc mặt Bùi Tử Hành càng sa sầm.
Hắn bảo người ta dặn dò Trung tâm Huấn luyện dỗ dành cho cô học ngoại trú, nhưng không có nghĩa là hắn dung túng những người đó bắt nạt cô! Hắn cúi đầu, nhìn cô bé trong lòng: "Lý Băng Mạn và mấy cô giáo kia phải nhận một bài học."
Cô bé trong lòng hắn ngẩng đầu lên: "Ừm! Em muốn lấy lại phòng đơn! Bảo con nhỏ đó và cô giáo xin lỗi em!"
Dưới ánh đèn màu da cam ấm áp, vẻ mặt của Bùi Tử Hành âm u khó lường: "Học ngoại trú không tốt sao?"
Nói đến chuyện này, Hạ Lăng liền phẫn nộ: "Học ngoại trú là cô giáo bắt nạt em! Mỗi ngày tốn thêm một tiếng đi đường, thời gian tập luyện sẽ ít hơn một tiếng. Anh Bùi, em đã hứa với anh là sẽ trở nên nổi tiếng, mỗi ngày tập luyện ít hơn một tiếng sao được?" Cô bé nói rất chân thành, lòng đầy căm phẫn, "Chắc chắn là Lý Băng Mạn sợ em vượt qua nó!"
Bùi Tử Hành: "…"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com