Khuôn mặt luôn nghiêm nghị của hắn hơi mỉm cười.
Ngày hôm sau, lúc ăn sáng, hắn nói với dì Chu: "Dọn dẹp lại phòng ngủ của tôi một chút, đặt một tấm bình phong ngăn đôi ra, chuyển một cái giường nhỏ vào, sau đó chuyển tất cả đồ đạc của cô chủ vào luôn."
Dì Chu giật mình: "Ông chủ?"
Hạ Lăng cũng hơi giật mình: "Anh Bùi?"
Bùi Tử Hành thành thạo dùng dao nĩa cắt ức gà hun khói cho cô, cất giọng ấm áp: "Sợ tối thì chuyển qua phòng anh ngủ, em thấy được không?"
Cô gần như không thể tin vào tai mình. Cô có thể ở bên cạnh hắn sao? Niềm vui bất ngờ khiến cô kích động đến nỗi không biết phải làm sao, hít thật sâu mới gật mạnh đầu: "Vâng ạ!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com