Hạ Lăng nhẹ nhõm thở dài một hơi rồi mới dám thư giãn, đi ra ngoài hành lang nghỉ ngơi một lát.
Nào ngờ vì đứng quá lâu nên chân cô đã tê hết cả, vừa cử động thì cả người lảo đảo ngã xuống đất. Trong lúc bối rối cô đã đụng phải thứ gì đó, chỉ nghe thấy bên cạnh có người kêu lên "Ái da" sau đó là tiếng đồ sứ vỡ tan. Bọt nước ấm nóng bắn lên người, làm ướt quần áo của cô.
"Đây là món quà sinh nhật của anh trai tôi! Bản số lượng có hạn!" Một cô gái ngổi xổm cạnh cô, cực kỳ đau lòng nhìn đống mảnh vỡ, trách móc cô, "Sao cậu lại bất cẩn như vậy chứ?"
Hạ Lăng cố nén đau, đứng dậy, lúc này mới thấy đống mảnh vỡ dưới đất.
Hình như cô vừa làm vỡ một cốc trà, nước trà óng ánh chảy đầy đất.
Cô thầm cảm thấy rất áy náy, nói với cô gái kia, "Thật sự xin lỗi." Cô mơ hồ nhận ra rằng cô bạn này mấy hôm trước đã từng đánh nhau với mình, nhưng cô lại chẳng thể nhớ nổi đối phương tên gì nữa rồi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com