Ba Sở Thâm khiếp sợ nhìn ông bác sĩ nọ, lần đầu tiên biết rằng con người có thể gian trá đổi trắng thay đen đến mức này.
Người nhà bệnh nhân tức giận bước lên, đấm đá ông, khiến ông bị thương. Không những vậy, bọn họ còn kiện ông lên tòa, vận dụng quan hệ, kết án nặng phải nghiêm trị, khiến bản án chỉ có thời hạn thi hành 3 năm kéo dài thành 10 năm ròng rã. 10 năm… đời người có bao nhiêu cái 10 năm chứ?
Ngày tuyên án, mẹ Sở Thâm khóc đến mức ngất xỉu.
Sở Thâm 12 tuổi hoảng sợ ôm lấy người mẹ ngã xuống đất, gọi tên bà từng tiếng, lại ngẩng đầu lên, khổ sở cầu xin các cô các chú đi qua cứu bà…
Nhưng mà người đi qua đi lại đều sợ đắc tội với người quyền quý trong thành phố nên không ai dám giúp đỡ với mẹ con bọn họ. Chủ nhiệm Đặng từng mỉm cười với Sở Thâm khi anh ta đến bệnh viện tìm ba, dì Triệu từng cho anh ta kẹo, cả giáo sư Lý từng hiền lành dặn dò anh ta phải mặc nhiều quần áo… Tất cả mọi người đều rời xa mẹ con bọn họ như tránh tà.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com