webnovel

Hình hài không toàn vẹn

Chi Phối được dịch chuyển đến hành tinh ChuDongTu, những sự kiện tương tự tiếp tục lại diễn ra, cô ra sức tìm kiếm hắn nhưng vẫn chẳng có kết quả gì. Trong chuyến hành trình đó, cô lại chế tạo ra một con tàu khác, tìm kiếm dân chúng và rồi đi đến 4 địa điểm nhất định trên toàn bộ hành tinh. Sau hơn 7 tháng kể từ ngày đầu tiên đến hành tinh này, trong khi đang di chuyển trên con tàu Radiant của hành tinh này, cô dần có cảm ứng với phần cơ thể được tách ra lúc trước của Nghịch Mệnh.

 

Chi Phối: Thời khắc này cuối cùng cũng đến. (cô nói xong và từ từ bước vào một căn phòng bên dưới con tàu)

 

Trong lúc di chuyển cô cảnh báo mọi người trên tàu rằng tất cả phải bình tĩnh dù cho chuyện gì sắp xảy ra đi chẳng nữa và không một ai được phép bước vào trong phòng vào thời điểm này. Ở trong một căn phòng trắng xóa, xung quanh là rất nhiều chai lọ đựng nhiều loại hỗn hợp khác nhau, một vài quả trứng không thể xác định là của loài nào, sau cùng là một chiếc hộp với những hoa văn cầu kỳ được đặt ngay ngắn ở trung tâm căn phòng. Chi Phối tiến tới và lấy thứ được đựng bên trong chiếc hộp ra ngoài, một dòng nước có màu vàng nhạc chảy ra từ bên trong hộp, kèm theo đó là những làn sương trắng cùng cứ thế trào ra. Trong đó là ..... một phần sức mạnh của thực thể khái niệm về Sự Sống, phần sức mạnh ấy qua bao năm tháng đã phát triển thành một sinh vật trong rất kỳ quái. Sinh vật đó có màu vàng sáng, với nhiều con mắt có đồng tử màu xanh dương rải rác xung quanh cơ thể hình cầu của nó. Sinh vật không phát ra bất kỳ âm thanh gì, chỉ có những con mắt, chúng đang nhìn, nhìn một cách chăm chú vào người phụ nữ đúng trước mặt nó. Chi Phối lãng tránh ánh mắt đó và cất nó vào người, sau đó tiến lại gần một kệ treo trên tường, lấy xuống một chiếc hũ đang phát ra những tia nắng yếu ớt, đó là một phần cơ thể của Nghịch Mệnh. Cô mang hai thứ này rời đi, từ từ tiến đến một căn phòng khác.

 

Bước vào căn phòng mới, nơi này dường như chẳng có gì ngoài các hình vẽ trên bốn bức tường, những loại ký tự kỳ lại có thể làm hoa mắt bất kỳ ai nhìn lâu vào chúng. Chi Phối bước dần về chính giữa căn phòng, phất tay tạo ra một cái nôi. Cô đặt phần cơ thể của Nghịch Mệnh vào trong, sau đó lấy sinh vật kia ra và .... bóp nát nó bằng sáu cánh tay của mình. Thứ chất lỏng đậm đặt màu đỏ chảy ra từ cơ thể sinh vật rơi xuống phần cơ thể kia, trong khi những con mắt của nó không ngừng di chuyển qua lại một cách điên cuồng như thể chúng đang biểu lộ thay cho những lời rào thét hay những tiếng la thất thanh. Duy chỉ có một con mắt, dù cho máu chảy ra từ hốc của nó, những đường chỉ máu hằng lớn trên nhãn cầu, hướng mắt nó vẫn luôn hướng về phía người cô. Chi Phối một lần nữa lãng tránh ánh mắt đó, trong mắt cô ấy thoáng hiện lên vẽ thương cảm nhưng cũng chỉ là thoáng qua, khuôn mặt lạnh lùng ấy chắc chắn sẽ khắc sâu vào tăm trí bất kỳ ai chứng kiến cảnh tượng này. Một lúc sau, khi toàn bộ cơ thể sinh vật ngắm vào, thứ kia bắt đầu chuyển động, nó co rút lại trở thành một quả cầu hấp thụ toàn bộ ánh sáng xung quanh mình, cả một vùng đất chìm trong bòng tối. Thoáng sau, ánh sáng dần trở lại và thứ tròn tròn đó đang lơ lững giữa không trung cùng một đôi cánh tựa thiên thần, phía sau nó có một vầng hào quang sáng ngời nhưng lại khuyết một hướng rất nhỏ.

 

Chi Phối: Ta đã làm đến thế này, chỉ mong rằng nó có thể thành công.

 

Cánh của của căn phòng mỏ ra và người phụ nữ ấy bước ra ngoài. Bên ngoài căn phòng, đông kín rất nhiều người, bọn họ có chút hoảng hốt, hối hả và lo lắng. Họ thắc mắc chuyện gì vừa xảy ra, mọi thứ đột nhiên tối đen như mực, không một tia sáng nào có thể xuất hiện trong tầm nhìn của họ.

 

Người đàn ông trung niên: Thưa thần, chuyện vừa rồi là gì thế?

Người phụ nữ trẻ tuổi: Bầu trời bỗng dưng tối sầm lại, có phải có thế điều gì tà ác đang nhìn ngó chúng ta? Tôi sợ quá!

Người thanh niên: Thưa ngài, có thể cho chúng tôi biết điều gì vừa diễn ra không?

Chi Phối: Mọi người bình tĩnh, đến quảng trường trung tâm ta sẽ giải thích mọi chuyện. (Cô nói với giọng uy nghiêm)

 

Mọi người dân đang tụ tập xung quanh căn phòng nhanh chóng rời đi, nhường đường cho thần linh của họ. Những tiếng bàn tán rom rả cứ thế kéo dài suốt chặng đường đến quảng trường, mọi người ai nấy cũng điều hoang mang và lo lắng, đặc biệt là họ nhớ lại những lời nói trước khi bước vào phòng của thân linh là không một ai được bước vào trong, việc đó khiến họ lo lắng rằng sắp có đại họa diễn ra thế nên thần linh mới hành động như vậy. Khoảng mười phút sau, người dân quay quanh kín mít toàn bộ quảng trường trung tâm tàu Radiant, chờ đợi lời giải thích từ thần linh của họ.

 

Chi Phối: Hỡi toàn bộ cư dân của ta! Tình thế hiện nay đang chuyển biến xấu đi, ta cần sự giúp đỡ của mọi người để đưa thế giới này trở về trạng thái cân bằng vốn có. Mọi người cũng đã thấy chuyện vừa diễn ra lúc nãy. Đó là dấu hiệu cho thấy các thế lực tà ác đã bắt đầu hành động, chúng đang xâm lấn thế giới này. Ta cần mọi người hợp sức để cùng ta ngăn chặn nó!

 

Người dân bên dưới xì xào, ai nấy cũng đều biểu lộ sự lo lắng không thể ẩn dấu trên khuôn mặt mình. Thần của họ bảo như thế thì chắc chắn mọi chuyện là như thế. Từ khi người đến với thế giới này, mọi điều người nói đều là tuyệt đối đối với họ, mọi điều ngài làm đều là mong cầu sự hạnh phúc, an vui cho dân chúng nơi đây, niềm tin của họ vào thân linh là không thể bàn cãi được.

 

Chi Phối: Ta sẽ phải rời đi để chuẩn bị cho việc chống lại sự xâm lăn của cái ác sắp đến. Vì lẽ đó nên ta giao cho mọi người một sự mệnh cao cả. Con tàu này được tạo ra như một thứ tất yếu để giành lấy chiến thắng trong trận chiến quyết định ấy. Ta cần mọi người cùng nhau chung sức bảo vệ nó cho đến ngày chiến trận nổ ra. Ta cần sự giúp đỡ của tất cả mọi người! (Cô cầu xin dân chúng của mình một cách thành khẩn, sự chân thành khiến bất cứ ai cũng phải động lòng)

 

Người dân cùng nhau hô hào chống lại cái ác, bảo vệ sự bình yên cho quê hương. Cái khí thế ngút trời ấy, dường như có thể cho họ sức mạnh để làm bất cứ điều gì họ khát khao.

 

Chi Phối: Hãy chuẩn bị pháp trận dịch chuyển! Ngày mai ta sẽ rời đi. Mọi người ở lại hãy cố gắng làm tốt công việc của mình, không được lười biếng, không được hèn nhát. Sự nổ lực của mọi người hôm nay, là nguồn dinh dưỡng cho sự sống mai sau.

 

Sau câu nói đó, tiếng hô vang lớn hơn bao giờ hết và mọi người dân dần bắt tay vào công việc chuẩn bị.

 

Chi Phối: Hawk, từ giờ trở đi, ngươi sẽ là người có quyền cao nhất ở đây. Hãy quản lý nơi này thật tốt nhé.

Hawk: Thần, xinnnn... tuân mệnh (người đàn ông nói với giọng điệu nghẹn ngào như sắp khóc, cứ cúi đầu không dám ngẫn lên cho đến khi cô ấy tời đi).

 

Ngày hôm sau, trận pháp dịch chuyển ấy lại một lần nữa chiếu gọi lên bầu trời, hướng đến hành tinh kế tiếp, TanVien.