"Biết ngay thế nào dùng chiêu này mà!"
Thấy ba chiêu của cậu ta không đánh thuận chiều thì cũng là ngược chiều, Chu Hồng đã đề phòng sẵn.
Là người xếp thứ tư trong kỳ khảo hạch nhập học, đã trải qua không ít các trận đánh lớn nhỏ, với loại chiêu thức tầm thường này, khi nãy mới bắt đầu, là do cậu chưa thèm để vào mắt, chứ bây giờ đề phòng rồi thì làm sao thắng nổi?
Chu Hồng cười thầm cười trong bụng, tay phải giơ lên đỡ chiêu, phong tỏa hướng tấn công của đối thủ, bảo vệ mệnh môn. Đang định phản đòn thì cậu nhận ra, ngón tay tấn công từ trên xuống của Trịnh Dương chỉ là hư chiêu. Nhưng lúc này thì không còn kịp rồi, nắm đấm từ tay còn lại đã đến ngay trước mặt, đấm thẳng vào mặt mình.
Bốp!
Chưa kịp phản ứng thì đã lại bị đấm trúng một phát nổ đom đóm mắt rồi.
"Đậu phụ! Ngươi chơi bẩn…"
Chu Hồng loạng choạng lùi lại mấy bước, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com