webnovel

Thư viện Thiên Đạo

Trương Huyền – một nhân viên quản lý thư viện ở trái đất gặp phải hỏa hoạn, linh hồn xuyên tới dị giới trở thành một thầy giáo trong học viện Hồng Thiên. Thật không may, đây lại là gã thầy giáo thê thảm nhất học viện, thậm chí còn từng khiến học trò tẩu hỏa nhập ma. Đối mặt với tối hậu thư của học viện Hồng Thiên, Trương Huyền vận dụng hết những chiêu trò làm màu học được trong kiếp trước để dụ dỗ học trò. Lừa gạt được đứa học trò đầu tiên, Trương Huyền cũng mở ra bàn tay vàng của người xuyên không – một tòa thư viện Thiên Đạo thần bí. Chẳng lẽ sau này đánh nhau, người ta phi kiếm, còn mình phi sách? Yên tâm đi, đây là bàn tay vàng bá nhất quả đất! Thư viện Thiên Đạo, hình thành sách vở, ghi chép khuyết điểm của bất cứ người hay vật nào mà Trương Huyền nhìn thấy. Từ nay, con đường thu nhận học trò, chỉ điểm tu luyện, trở thành danh sư của Trương Huyền chính thức bắt đầu. Năm học trò, năm hoàn cảnh, năm tính cách, năm con đường tu luyện khác nhau, ngày đầu lên lớp lại đều tâm phục khẩu phục, quyết theo thầy Trương Huyền tu luyện để trở thành cao thủ. Nhưng thầy giáo không chỉ cần dạy dỗ học trò, còn cần đối phó đồng nghiệp gây sự, phụ huynh nghi ngờ, đồng thời không ngừng nâng cao thực lực của bản thân. Con đường làm màu của kẻ "nắm thóp" cả thế giới sẽ ra sao?

Heng Sao Tian Ya · Fantasia
Classificações insuficientes
490 Chs

Chương 459: Tiếng kêu hóa linh, thư họa tán thành

Editor: Nguyetmai

"Linh tính kích động?"

Trần trưởng lão, Lộc trưởng lão nhìn nhau, đồng thời cứng đờ: 

"Điều này... sao có thể như vậy được?"

"Tiếng chuông thất bại sẽ nghe rất nặng nề, trong âm thanh mang theo sự thâm trầm. Cái này, sắc bén, chói tai, vang vọng nội tâm... Chỉ có linh tính kích động trong truyền thuyết, mới có thể làm cho người ta cảm thấy sung sướng từ sâu trong nội tâm..."

Tái các chủ nói.

"Điều này..."

Hai người thoáng lảo đảo một cái.

Âm thanh mới vừa rồi vang vọng trong lòng, khiến người ta cảm giác kích động. Nghĩ lại một cách cẩn thận thì, quả thật không phải tiếng chuông thất bại có thể có.

Chẳng lẽ thực sự... là linh tính kích động?

Sao có thể như vậy?

Trần trưởng lão có cảm giác hai má đau rát, môi cũng trắng bệch.

Vừa rồi bản thân còn nói rất hùng hồn rằng, người ta ngay cả một bảo vật cũng không nhận ra được, kết quả người ta không chỉ nhận ra, còn làm cho một linh tính kích động...

Capítulo Bloqueado

Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com