Vương cung Thiên Vũ.
Nhìn vẻ mặt mất mát của con gái, Mạc Thiên Tuyết hơi nghi hoặc: "Thế nào? Liễu hội trưởng không đến?".
"Có đến..." Mạc Vũ lắc đầu, "Nhưng hắn muốn ở một mình để đọc sách, không cần con giúp!".
"Được rồi!" Mạc Thiên Tuyết than thở, "Xem duyên phận vậy, không có duyên phận thì nghĩ nhiều cũng vô dụng!".
Ông ta vẫn luôn muốn gán ghép con gái mình với vị Liễu hội trưởng ấy thành một đôi. Nếu như thành công, tương đương với kéo được vị này lên trên chiến thuyền của mình. Về sau, bất kể là Lâm gia hay Mạc Hoằng Nhất có hành động khác thường hay mơ tưởng gì, cũng phải kiêng kỵ một hai.
Hiện tại xem ra, là ông ta đã hơi mơ mộng hão huyền.
Mặc dù con gái của ông ta cũng là rồng phượng giữa loài người, nhưng nếu so với Liễu hội trưởng hay Trương sư thì vẫn kém rất xa.
Mạc Vũ gật đầu.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com