"Phải rồi, có thể kiếm trước một chỗ ở, chỉ cần có thể khiến tiếng tăm vang lừng, chắc chắn người ta sẽ tự tìm đến… Làm như vậy thì không cần phải chạy đến nhà người khác, lại còn có thể an ổn kiếm tiền, đồng thời còn có được phong thái của bậc cao nhân bất phàm."
Một ý tưởng hay đã hiện ra.
Làm Danh Sư, nhất định phải có thân phận và tác phong, không thể vô duyên vô cớ chạy đến nhà người ta. Nếu đã như vậy thì phải chọn cách ôm cây đợi thỏ, để cho người ta tự nguyện cắn câu.
Chỉ cần có người đến, hắn tin rằng, dựa vào tài nghệ chém gió của mình, cộng thêm thư viện Thiên Đạo, chắc chắn họ sẽ không thể thoát được mị lực của hắn.
"Ừm, vậy đi tìm một chỗ trú thân trước!"
Cân nhắc kĩ càng một lượt nữa, nhận thấy chỉ có cách này là hay nhất, Trương Huyền búng tay, chốt hạ.
Cứ làm vậy đi.
Có được ý tưởng thì chẳng rề rà nữa, hắn lập tức bước đến quầy tiếp tân, mua một số đan dược và nước thuốc có thể biến đổi khuôn mặt, màu da.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com