Nghe thấy vậy, William Phỉ Nhi cũng đã hiểu ra: "Đúng vậy, nếu như bảo em lấy Austin thì cả đời này em sẽ không cam lòng…"
"Phỉ Nhi, nếu như em đã nghĩ xong rồi thì hãy xuống cầu thang đi, anh sẽ tới đón em." Lôi Liệt vội vàng nói ở đầu dây bên kia.
"Vâng vâng." William Phỉ Nhi gật đầu lia lịa rồi nhét điện thoại của mẹ vào trong túi xách, mở cửa phòng vệ sinh ra, chạy ra ngoài…
Bà Sophie cũng đi theo ra ngaofi, nhìn thấy bóng lưng vội vàng của con gái, bà ấy không khỏi rơi lệ…
"Bà Sophie!" Một giọng nói vang lên cách đó không xa, bà Sophie vội vàng lau sạch nước mắt, quay đầu nhìn lại là An Thụy- trợ thủ đắc lực của Edward: "Công tước đại nhân mời bà và công chúa điện hạ sang đó."
"Ừm, được, chúng tôi sẽ qua đó ngay." Bà Sophie đáp lại.
"Công chúa điện hạ đâu rồi?" An Thụy phát hiện ra điều gì khác thường.
"Con bé không được khỏe, vẫn đang ở trong phòng vệ sinh." Bà Sophie muốn kéo dài thời gian cho William Phỉ Nhi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com