Phải biết rằng, dù ở nơi đâu thì nước và lửa cũng luôn là quan trọng nhất.
Lâu đài Nurmengard được núi tuyết vây quanh đương nhiên không thể thiếu nước được, sau khi có được cánh cửa gỗ thông của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất hào phóng, cảm giác lạc lõng và tức giận của Alina khi bị cụ Dumbledore bỏ lại như được an ủi đôi phần…
Làm sao có chuyện đó được chứ!
Càng nghĩ càng thấy bực thì có!
Rầm!
Alina tức giận đá cánh cửa gỗ một cái, sau đó tủi thân ôm chân mình ngồi xổm trên bậc thềm.
Cứ nghĩ đến chuyện những phù thủy nhỏ bằng tuổi mình đang ở trong lâu đài Hogwarts ấm áp, thoải mái, còn cô thì phải kéo lê cái ván gỗ rách nát vừa nặng vừa bẩn trong cái ngục giam Nurmengard, trải nghiệm việc sinh tồn trong lâu đài bỏ hoang thế này là Alina lại cảm thấy uất ức, chỉ muốn được về cô nhi viện.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com