Bạch Thế Huân bất chấp mọi giá.
Lúc đầu, loại lời nói thế này nhất định sẽ không bao giờ được nói ra từ miệng cậu ta.
Dựa vào thân phận và nhan sắc của cậu ta, người phụ nữ nào không tự tìm tới cậu ta chứ?
Chỉ có Phương Tử Thiến đầu gỗ này, cậu ta đã thể hiện rõ ràng như vậy mà cô vẫn còn mù mờ không nhận ra.
"Anh… Anh..."
Phương Tử Thiến đã triệt để sợ ngây người.
Cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra, hai mắt nhìn chằm chằm Bạch Thế Huân, cả người đều cứng đờ, không thể động đậy được.
Vừa rồi Bạch Thế Huân nói đang theo đuổi cô, cô còn có thể làm ra vẻ hồ đồ, giả vờ như nghe không hiểu, cười ha ha cho qua.
Nhưng bây giờ, Bạch Thế Huân đã nói thẳng như vậy, cho dù cô muốn tiếp tục giả ngu nữa cũng không được!
Hơn nữa, đến giờ cô vẫn không hiểu rõ, tại sao Bạch Thế Huân lại phải nói nhiều với cô như vậy?
Theo đuổi cô?!
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com