Lạc Thần Hi khuyên can mãi, mới dỗ được bánh bao nhỏ vui vẻ trở lại.
Ôm cô bé xuống xe, đi theo sau Mục Diệc Thần, vào khách sạn.
Khách sạn 5 sao này, là xa hoa nhất thành phố B.
Giám đốc khách sạn đã sớm chờ ở cửa, vừa thấy Mục đại thiếu xuất hiện, liền vô cùng ân cần mà tới tiếp đón.
''Mục đại thiếu, hoan nghênh hạ cố đến khách sạn của chúng tôi, tôi đã sắp xếp phòng tốt nhất cho ngài rồi, còn cả tầng lầu đều đã trống không, bảo đảm không có người không liên quan tới quấy rầy ngài nghỉ ngơi. Ngài... Ách, vị này là?''
Giám đốc kinh ngạc nhìn về phía sau anh.
Mục đại thiếu vậy mà lại mười ngón đan xen với một người phụ nữ cao gầy xinh đẹp tao nhã đi đến, trong lòng người phụ nữ còn ôm một bánh bao nhỏ mềm mại đáng yêu.
Bánh bao nhỏ rất giống với người phụ nữ, ôm lấy cổ cô, đang mở miệng ngáp một cái, mắt to xinh xắn díp lại, sắp không mở ra được.
Mục Diệc Thần nắm chặt tay Lạc Thần Hi, có vẻ không thèm để ý mà mở miệng.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com