Những cây ám khí này bay tới, nhanh như gió, dày như mưa, tỏa ra ánh sáng sắc bén lạnh thấu xương, mà phạm vi bao phủ ngày càng lớn.
Thủ pháp phóng ám khí kinh thế hãi tục, mặc dù so với đệ nhất ám khí Mãn Thiên Tinh Sô Hồng của Tam Hà Bang, cũng không kém bao nhiêu!
Mà Nhậm Viễn thì căng thẳng, còn chưa kịp phản ứng thì một luồng ánh đao đã dâng lên bên cạnh hắn,
"Đinh..."
Một tiếng vang nhỏ, theo sau đó là vô số tia lửa tóe lên.
Trường đao chém tới, những phi châm bay đầy trời này bị cản lại, rồi rụng xuống như mưa.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì!"
Tôn Hằng cầm đao trên tay, nhíu này nói: "Còn không đuổi theo hắn đi?"
"A..."
Nhậm Viễn di chuyển con ngươi, thật lâu sau hắn mới phục hồi tinh thần lại, nghe vậy gật đầu: "Ta đi liền, đi ngay bây giờ đây!"
Hắn xoay người bay vút, không còn ai cản đường nữa.
"Đao pháp tốt đấy!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com