Mấy ngày ngồi yên tĩnh, đối với Tôn Hằng mà nói cũng tự nhiên như không có chuyện gì.
Nơi đại điện này có tụ tập ánh sáng Nhật Nguyệt, cho nên dù là ban đêm cũng có quầng sáng trong suốt từ trên trời chiếu xuống.
Tâm Thạch hứng lấy vầng sáng, chậm rãi hấp nạp, lại chẳng biết đi đâu.
Mãi đến một thời khắc!
Tôn Hằng nhắm mắt tĩnh tu đột nhiên trong lòng cảm nhận thấy, chậm rãi mở hai mắt ra.
Trước mắt hắn không xa là Tâm Thạch nhìn như bình thường kia.
Chỉ có điều, tảng đá một mực im lặng không hề có động tĩnh gì lúc này lại đột nhiên sinh ra kỳ dị biến hóa.
Vầng hào quang màu trắng nhưng trong suốt đang hiện lên trong một mét vuông này, cũng càng ngày càng rõ ràng.
Chỉ có điều trong một lát ngắn ngủi, Tâm Thạch đã gần như biến thành trong suốt.
Trong vầng sáng thần kỳ có điểm một chút ánh sáng sao lơ lửng, như đom đóm phiêu đãng, lại bao hàm những bí ẩn vô tận.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com