Cái cửa thành nhìn ở xa không chút hấp dẫn nào, nhưng đi tới gần, lại thấy nó cao tới mấy trượng, rộng đến mức có thể cho tám cỗ xe ngựa chạy song song!
Nó được làm từ những tảng đá lớn, lộ ra vẻ hùng vĩ, so với Trần quận, thì hùng vĩ hơn nhiều lắm.
Mà cửa thành như vậy, tại tòa thành cổ được xây trên Uyên Sơn hơn hai ngàn năm này, nhiều tới mấy chục cái!
Mấy vạn đại quân vào thành, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Trên đường đi, Tôn Hằng cũng nhìn quét xung quanh.
Khí hậu của Uyên Sơn nóng bức, nhiều mưa, cho nên cách ăn mặc của người ở đây, thường thường thoáng mát.
Chăm chú nhìn kỹ, thì đa số đều mặc thiếu vải, con gái còn hở khuỷu tay hở đùi.
Cư dân nơi này, dáng người cao hơn người ở Đông Dương Phủ, tướng mạo cũng thô kệch hơn.
Dựa vào sự quan sát của Tôn Hằng, thì đa số người ở đây đều tập võ nghệ, người tập võ tới nội khí, cũng rất nhiều.
Cứ đi tới như vậy, không được bao lâu, thậm chí còn gặp được tiên thiên cao thủ!
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com