Qua nửa tháng, Tôn Hằng đã thu xếp xong xuôi mọi thứ.
Sau đó giao phó một chút việc cho hai nha đầu Thương Châu và Thạch Vân, rồi rời khỏi động phủ, đến địa điểm tụ họp đã giao hẹn trước đó.
Hắn cuối cùng vẫn là bị Mạnh Sơn thuyết phục, đồng ý cùng tham gia hành động lần này.
Có điều, tuy rằng Hắc Phong động nối liền với lòng đất, nhưng nhóm người Mạnh Sơn lại không có ý định xuống từ đây.
Sở dĩ mỗi ngày trong Hắc Phong động đều có gió đen thổi ra, chính là bởi vì áp lực nén ở nơi này là lớn nhất, cho nên con đường này cũng là lựa chọn khó đi nhất.
Những nơi khác thì bằng không!
Mà giống như địa điểm tập trung lần này, là một khe núi cách Hắc Phong động khoảng hơn một trăm dặm.
"Hô…"
Gió lạnh khẽ thổi, lượn lờ xung quanh khe hở rồi hạ xuống dòng nước dưới chân núi.
Bên dưới chân núi toàn là nước bùn, đầm lầy, một đám bọt khí lớn cỡ đầu người không ngừng nổi lên rồi vỡ tung, tạo ra bảy màu sắc kì lạ.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com