Long Thiên Mặc thấy cậu nhóc tuổi còn nhỏ mà gan dạ sáng suốt cũng không tệ lắm, lúc sau còn dám phản bác, cũng không giống tiểu hài tử bị dọa khóc.
Hắn càng ngày càng cảm thấy tiểu tử này không đơn giản, nếu bình thường đứa nhỏ rời xa cha mẹ, đã sớm khóc náo loạn.
Mà cậu lại bình tĩnh như thế, còn phản bác lại lời Long Thiên Mặc.
Hắn hí mắt cười: "Chú có thể nói cho con, chú định dùng con như thế nào?"
Lương Tử nhíu mày, đồ bại hoại này, về sau cậu nhất định phải cùng cậu của mình học đánh nhau, nếu trước kia cậu học thì tốt rồi, lúc này là có thể đem nam nhân chán ghét này đánh ngã.
Long Thiên Mặc hai tay khoanh trước ngực: "Có thể chú sẽ đem máu của con cho dì ấy ủ toàn thân, cũng có thể đem da của con lột xuống, vá cho dì. Dù sao sau khi có con, dì ấy sẽ không đau, làn da cũng sẽ không thối rữa."
Ngày mai là có thể ra kết quả, tại sao tiểu tử này có năng lực chữa khỏi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com