Trần Bang Thiển cười: "Anh ấy lo lắng hay không không quan trọng, chị vui vẻ là được rồi. Tiểu Ngũ, lâu lắm rồi em chưa đi chơi cùng chị, khi nào thì chúng mình đi với nhau? Giống như hồi trước ấy.''
Ngày trước Trần Bang Thiển hơi tí là dẫn Mạc Thanh Yên ra ngoài chơi, tất nhiên là thú vị rồi, vậy cô mới dẫn Tiểu Yên đi chứ.
Mạc Thanh Yên nghĩ một hồi: "Chuyện này để sau tính đi."
Hiện giờ Lệ Đình Tuyệt toàn dính lấy cô, ngày nào cũng cùng cô đi ăn tối, tối nào cũng ngủ chung. Công tác anh cũng bỏ hết, như vậy cô còn có thời gian ra ngoài chơi nữa không?
Xe đỗ tại hầm đỗ xe của tập đoàn Mạc thị, nơi đây cô rất ít khi tới, sau khi dừng xe, Mạc Thanh Yên nhìn ra phía ngoài.
Cô cũng được coi là có chút duyên nợ với Mạc gia, vì ông, cô nhất định sẽ đòi lại Mạc thị, đòi lại Mạc thị trả cho chú hai.
Trần Bang Thiển gọi cô một tiếng: "Tiểu Ngũ, đi thôi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com