Sau khi nhảy ra được một đoạn, Phong Bất Giác quay đầu nhìn.
Mặc dù khoảng cách không tính là quá xa, nhưng bóng dáng của đồng đội đã mờ nhạt không rõ. Rất rõ ràng, hơi thối mờ mịt trong không khí không những chỉ hôi, mà còn có tác dụng làm giảm phạm vi tầm nhìn.
"Ừm… tầm nhìn đúng là thấp thật…" Anh Giác tự nói một câu, lập tức lại đưa mắt nhìn xung quanh một vòng: "Trước tiên vẫn nên ghi nhớ vị trí một chút thì hơn…"
Dẫu sao cũng đã chơi Khu Vui Chơi Đáng Sợ được hai tháng, dù là gà mờ, ít nhiều cũng sẽ ngộ ra được một vài kinh nghiệm trò chơi cho riêng mình, chứ đừng nói là Phong Bất Giác.
Anh Giác của ngày hôm nay đã phát minh ra một bộ "phương pháp ghi nhớ bản đồ" độc đáo.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com