Khuôn mặt dữ tợn, móng vuốt ma như móc câu, trong miệng đám hồn ma phát ra tiếng kêu rên đáng sợ, dồn dập tiến về phía Phong Bất Giác.
Dù cho trong hành lang này không phải là ma, mà là mười mấy cư dân bình thường của vương quốc Quái Vật, e rằng Phong Bất Giác cũng không chống đỡ nổi. Huống hồ... sau lưng còn có sương mù đen truy đuổi, một khi bị cản trở, anh sẽ nhanh chóng bị ác linh viện trưởng cắn nuốt.
Nhìn thấy cảnh tượng phía trước, anh Giác thầm kêu một tiếng hỏng bét trong lòng: "Chậc, sắp chết ở chỗ này ư?" Một giây sau, anh lại lừa mình dối người nói rằng: "Ừm... Nhất định có cách nào đó... Nếu như mình đoán không nhầm, thực ra Leicester từng là trung vệ xuất sắc môn bóng bầu dục ở trường cấp ba, tình huống nhỏ này chỉ cần xê dịch qua loa là có thể nhanh chóng xuyên qua... Hơn nữa anh có năng lực mở khóa gen trong lúc nguy cấp, tình huống như hiện tại đúng là thời cơ bùng nổ tốt!
Lúc anh đang tưởng tượng, đám hồn ma đã gần trong gang tấc...
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com