Tình hình thực tế đúng như thông tin Copernicus cung cấp, ở phía trước chưa đầy một kilomet đúng là có một công trình kiến trúc, hơn nữa còn chiếm diện tích rất lớn.
Đó là một tòa nhà rộng rãi và trang nghiêm, bên ngoài trước cửa còn có một vườn hoa, cổng vườn hoa cách đường lớn chừng hai mét. Căn nhà này cũng giống như vùng quê ven đường, cho dù nhìn từ cách đó hơn hai mét vẫn là một mảng tối đen, dường như đèn đường và mặt trăng đã bị một tấm phông mờ ngăn trở, khó có thể chiếu sáng được vùng đất này.
Đi đến trước sân, Phong Bất Giác lấy đèn pin trong balo ra bật lên, những người khác cũng lần lượt lấy thiết bị chiếu sáng ra. Cơ bản đều là những thứ như đèn pin, chỉ có Mộng Kinh Thiền giơ lên một cái bật lửa bằng dầu hỏa, đúng vậy, chính là thứ cậu ta dùng để châm thuốc.
"Tôi nói này anh Thiền, anh không sợ anh mà bước nhanh một chút là ngọn lửa kia cháy vào tay à?" Phong Bất Giác thấy vậy liền hỏi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com