webnovel

-9 / Loại bỏ hư vô

Tôi đi trên mái tôn , từ từ ẩn khuất vào bóng tối . Gió thổi qua lớp vảy , trong một khe tường hẹp và trật trội , tôi cuộn tròn cơ thể và ngủ ở trong đó .

" Trời đã sáng rồi à ?"

Ánh nắng trói trang chiếu trong tầm mắt . Ở ngoài kia , có những quả bóng nhỏ bay khắp nơi .

"Hmm... , bóng ..."

Khi cố trèo ra , bàn tay to quá khổ của tôi vô tình phá vỡ một mảng tường lớn , điều này đã gây chú ý đến những quả kia . Chúng bay đến , tụ lại về hướng tôi , chiếu những tia sáng màu đỏ chói mắt về phía tôi , rồi đồng loạt phát ra một thứ âm thanh chói tai . Vì khó chịu , tôi chạy ra khỏi chúng , cố dang rộng cánh và từ đập . Không ngoài dự đoán , lực cản của khí đã kéo tôi lại , ngã ngào xuống đất . Đồng thời những trái bóng kia lại bay tới . Tôi vung tay , nắm được hàng chục quả rồi bóp nát chúng . Những quả bóng sắt này làm thế nào mà có thể bay trên không trung , tôi không mấy quan tâm mà tiếp tục cố gắng phá hủy tất cả chúng .

Từ trên trời tôi nhận ra có gì đó đang lao tới , một chấm đen đang nhảy trên mái nhà ?

" Nhanh thật đấy ! "

Bỗng nhận ra , trang phục của anh ta cũng khá giống tôi , khuôn mặt vô cảm , cái đuôi lớn và đôi tai thú . Vậy là anh ấy cũng có vẻ giống tôi nhỉ .

Không để tôi nghĩ nhiều , anh ta lao đến đạp xuống ngôi nhà nơi tôi đứng , giật mình tôi nhanh chóng nhảy ra , căn nhà bên dưới đã bị phá hủy hoàn toàn .

" Mạnh thật đấy ! Tuyệt vời !"

Tôi vui sướng thốt lên , không ngờ tới . Từ trong trấn động bay ra , một sộ quả bóng còn sót lại phát ra thứ âm thanh chói tai đó , nó khiến tôi đau đầu và khiến tôi khó mà tỉnh táo đước , cảm giác như không tự chủ mà có thể ngủ ngay tại chỗ vậy . Bỗng anh ta nắm được vào đuôi tôi rồi ném tôi đi . Khi bị ném , tôi đã bay xuyên qua vài ngôi nhà .

" Đau thật ."

Lần đầu tôi bị thương khá nặng đên mức này , cảm giác của vết thương chà xát và thủy tinh vỡ , bê tông và cốt thép khiến tôi nhíu mày , tuy cảm đau rát trên cơ thể khiến tôi cảm thấy tỉnh tảo hắn ra , màu máu đỏ khiến tôi ngỡ ngàng trong giây lát . Đứng dậy , tôi lại cánh ra , lần này tôi nhớ lại những lần tôi đập cánh , cảm giác cơ thể nhẹ hẳn ra , tôi nhảy lên , cất cánh bay .

Trên bầu trời , lúc này tôi mới thấy rõ bên dưới , những người thú đang tụ tập lại khá đông , trong khói bụi anh bạn chó đen kia vẫn đứng đó và nhìn , có vẻ đang lấy đà nhảy lên . Không chần trừ , từ trên cao tôi lao xuống , anh ta cũng nhảy lên , thủ sẵn bộ móng vuốt , khi anh ta đã vừa đủ trong tầm mắt , tôi nhanh tróng vả mạnh anh ta , anh ta cũng bay ra xa những cũng không mấy hề hớn . Máu của tôi cũng chảy xuống mặt đất , sự tróng mặt lại bất thình đến đến , tồi ngờ ngợ nhận ra máu đã chảy đi rất nhiều . Không để ý , anh ta lại lao tới đấm tôi lần nữa , tôi không biết hạ cánh mà rơi xuống đất .

Mệt mọi đứng dậy lau vết máu trên mặt , tôi xé bộ trang phục bên ngoài ra buộc vào vùng chảy máu và bịt lại hoàn toàn , tôi tránh né đòn tấn công của anh ta chỉ trong chớp mắt . Bụi và những mảnh vỡ văng khắp nơi trong không khí , che mắt tôi . Trong đám bụi mù mịt , những tiếng đá vỡ và đào bới của anh ta khién tôi vô thúc lùi lại .

" Không dễ đối phó thật ! Hắn quá mạnh ..."