webnovel

-4/ Điểm sáng giửa khoảng không

Nhìn những kẻ cao lớn và kì lạ trước mặt , trong tôi có một cảm giác lo lắng và khó chịu

"Tôi không thể trả lời điều này , vì dường như tôi đã bị mất trí nhớ "

"Đó là câu trả lời duy nhất mà tôi có nói ra , dù nghe thật vô lí nhưng đó là điều duy nhất các người có thể nghe "

Họ nhìn nhau với một vẻ khó chịu , lẩm bẩm một hồi rồi bất thình lình bắt lấy tôi . Giật mình tôi nhảy dựng lên sút vào đầu một tên , khi anh bạn kia nhận ra đồng nghiệp bị ăn cước thì đầu anh ta đã trở thành bệ phóng cho tôi nhảy lên nóc nhà trước hàng chục con mắt , lúc ấy tôi mấy hối hận khi cợt nhả với hai thằng cha đó , giờ thì chạy thôi , có đó là câu cợt nhả thiếu hài hước trăng ? Đúng thật , câu nói đó không chỉ khiến mọi người càng chú ý mà còn khiến tôi thêm bị tình nghi , có lẽ trong cái nơi chết tiệt này , một đứa con gái kỳ lạ giữa đám đông và phát ngôn ra những câu nói và hành động bất thường thực sự quá cực kỳ đáng nghi , quả thực sự hành động đó là một điều quá bình thường nếu họ có vai trò dữ trật tự cho nơi đây , nhưng mà sao họ lại thảm ứng chậm vậy nhỉ ? Mình cũng đã nhảy qua mấy tòa nhà rồi mà ?

Chỉ trong một thoáng , một tia sáng vút qua trong tầm mắt rồi ghim thẳng và chân tôi , một lỗ máu xuyên qua chân tôi , nỗi đau đớn lan truyền khắp chân , mật thằng bằng tôi ngã quỵ xuống , nhân cơ hội đó , một gã măcj đồ đen kín mít đấm thẳng vào bụng tôi , hắn lẩm bẩm

"Bắt được rồi "

Rồi sút tôi một với một lực rất mạnh , tôi bất tỉnh tại chỗ .

Tỉnh dậy trước một ánh sáng trắng xóa , cảm giác bây giờ vẫn thật khó chịu , tôi bị trói trên một chiếc bàn , xung quanh những kẻ mang bộ đồ trắng che mặt đang làm gì đó với cơ thể tôi , chỉ trong một suy nghĩ tôi sự dụng phép thuật nước , tạo một cột nước thật lớn để lấp đầy nơi này , nhưng tên áo trắng bất ngờ và bị cuốn trôi theo nguồn nước khổng lồ , nhưng tôi vẫn đang bị trói lại , có lẽ tôi sẽ bị đuối nước trước cả khi kịp thoát , may thay những sợi những sợi dây này chỉ làm bằng một chất liệu giống vải nhưng nó vẫn quá chắc chắn để tôi thoát ra , nếu không nhanh tên kia sẽ lại đến mất .

"Con chim nhỏ lại cố vùng vẫy à "

một giọng nói quen thuộc lại cất lên , rõ ràng đó là đã đánh tôi ngất xỉu , lần này gã lộ mặt , đó là một người đàn cao ráo với một khuân mặt thon gọn , anh ta không phải người bản địa mà có phần giống với những miêu tả về người phương đông .

"Gặp ta đến tận hai lần mà vẫn không chịu hé răng nửa lời à "

"Thả bố mày ra , thằng chó . Lần đầu mày đánh lén chứ có nói lăng cái đéo gì đâu "

Gã tát tôi một cái rồi khinh bỉ nói .

"Gặp tao nói lăng cho nó tử tế vào , ngươi chỉ mạnh hơn những kẻ khác một chút nên mới được giữ lại thôi "

Rồi gã đến vào trong phòng , lấy một thứ kỳ lạ rồi cắm thẳng vào cổ tôi .

"Ngươi nên cảm thấy biết ơn khi được ta "công nhận chứ nhỉ , giờ thì đợi cho thuốc ngấm là vào việc được "

Những tên áo trắng trắng đi tới và xì xầm .

"Sức mạnh của cô ta có phần đặc biệt"

"Máu cô ta quá dồi dào pháp lực "

"Thật điên rồ "

Nghe những giọt nước lách tác rơi , sự hôn mê lại tới , khi những con người đẩy tôi tới nơi khác , là lúc tôi đã phải tiếp túc bất tỉnh .