"Lang quân đừng tức giận, lỡ làm hại tới sức khỏe thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó phu nhân sẽ rất đau lòng, tiểu nhân cũng sẽ khó chịu."
Mạnh Lượng tính tình cổ quái, thủ đoạn âm độc, nô tài bị hắn đánh chết, chơi chết không biết bao nhiêu mà kể, duy chỉ có mình tên biết xem sắc mặt, biết nịnh nọt này là vẫn sống rất tốt.
Bị thằng hầu tung hứng nịnh nọt, tâm tình Mạnh Lượng tốt lên rất nhiều.
Đến Liễu phủ, tạm thời không còn cảm giác nguy hiểm nữa, tật cũ của Mạnh Lượng lại ngo ngoe trở lại.
Bắt đầu "ăn mặn" từ khi 11 tuổi tới nay, một ngày hắn cũng không thể rời xa được phụ nữ.
Thằng hầu có thể tinh tường đoán được ý của Mạnh Lượng, nói khó nghe hơn thì chỉ cần Mạnh Lượng ôm cái mông là nó cũng biết được hắn sắp phọt ra loại phân gì.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com