webnovel

Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Vì sự bất cẩn của những kẻ mà Kiều Ôn Noãn thuê, Cảnh Hảo Hảo bị đưa nhầm vào phòng của Lương Thần tại khách sạn Tứ Quý và bị mất đi sự trong trắng. Để bảo vệ Thẩm Lương Niên và tình yêu suốt 10 năm của mình, Cảnh Hảo Hảo buộc phải nhẫn nhịn ở bên cạnh Lương Thần mà không hay biết về mối quan hệ vụng trộm suốt 2 năm của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn. Mặc dù cố chấp không chịu thừa nhận nhưng Lương Thần không thể ngờ được càng ngày anh càng yêu Cảnh Hảo Hảo nhiều tới mức không thể sống thiếu cô, bỏ qua tất cả sự ngạo mạn, lạnh lùng vốn có mà quan tâm, yêu thương cô. Trong khi đó, Cảnh Hảo Hảo vẫn một lòng hướng về Thẩm Lương Niên và ngày đêm nghĩ cách thoát khỏi sự ràng buộc của Lương Thần. Cho tới khi sự thật về mối quan hệ của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn tình cờ bị phát giác, thế giới vốn chỉ xoay quanh một người đàn ông gắn bó suốt quãng đời nghèo khó của Cảnh Hảo Hảo bị vỡ vụn. Kiều Ôn Noãn mất đi sự nghiệp nhưng vẫn tiếp tục đeo bám Thẩm Lương Niên trong khi anh phát hiện mình bị ung thư dạ dày và không nói cho ai biết. Trải qua bao biến cố, Cảnh Hảo Hảo không ngờ rằng tình cảm dành cho Lương Thần cũng bắt đầu len lỏi trong cô. Tuy vậy, hết lần này tới lần khác, hạnh phúc tưởng đã chạm tới lại tuột mất, Cảnh Hảo Hảo biến mất trước đám cưới ba ngày. Lương Thần tuyên bố, nếu không phải là Cảnh Hảo Hảo thì sẽ không cưới bất kỳ ai khác và âm thầm tìm kiếm, chờ đợi cô. Những âm mưu, những toan tính, sự trắc trở, sự đau đớn, trả giá… chuyện tình của Lương Thần – Cảnh Hảo Hảo – Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rồi sẽ ra sao? Mời quý độc giả theo dõi những phần tiếp theo của “Nhân gian của anh là em”.

Ye Fei Ye · Urbano
Classificações insuficientes
817 Chs

Chương 94: Đút cháo (2)

Editor: Nguyetmai

Cảnh Hảo Hảo nghe anh nhắc đến điện thoại thì ngập ngừng giây lát, cuối cùng vẫn mở mắt ra.

Lương Thần thấy cô mở mắt liền chỉ vào bát cháo được anh đặt trên bàn, người giúp việc lập tức tỉnh táo trở lại, vội bưng cháo đến trước mặt anh.

Phải dựa vào lòng Lương Thần khiến cô không được tự nhiên, khẽ cục cựa: "Để tôi tự ăn!"

Nhưng anh hoàn toàn không đếm xỉa đến lời cô nói, chỉ dùng một tay ôm chặt đã khiến cô không thể cựa quậy, tay còn lại cầm thìa xúc cháo đưa đến trước mặt cô.

Cô mím môi không chịu ăn, mùi thuốc nồng nặc không ngừng xộc vào mũi.

Lương Thần ngước mắt lên, nhìn khuôn mặt trắng bệch của cô, nói: "Với bộ dạng yếu ớt gió thổi là bay này của em mà còn muốn tự ăn? Em tiết kiệm chút sức đi. Hơn nữa, được tôi đích thân đút cháo cho em mà em còn không chịu nể mặt, em muốn tất cả mọi người trong nhà cười tôi sao?"

Nói xong, anh nâng thìa cháo chạm vào miệng cô, còn khẽ "hửm" một tiếng.

Capítulo Bloqueado

Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com