Lương Thần ngước mắt lên, sau đó đứng ngây người như vừa bị điểm huyệt.
Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không kịp nghĩ ngợi gì nhiều đã buột miệng nói ra câu này. Nói xong, đầu óc cô mới chậm rãi tiêu hóa câu nói đó.
Ban đầu, cô nói với Hà Nam Nam "Muốn theo đuổi đàn ông thì phải dùng cách như tôi mới được" cũng chỉ đang nói cho cô ta nghe thôi.
Nhưng bây giờ, chỉ có mình cô và Lương Thần… Không ngờ cô lại bất cẩn tiết lộ ước muốn trong lòng mình.
Cảnh Hảo Hảo chợt đỏ mặt, luống cuống lùi lại mấy bước, vội đánh trống lảng: "Mình về nhà đi."
Lương Thần vẫn không đáp, chỉ nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo một lát, sau đó mới ngồi lên xe đạp.
Cảnh Hảo Hảo cũng vội nhảy lên yên sau.
Anh đạp xe chở cô băng qua con đường trồng đầy cây ngô đồng cao lớn trước cổng trường đại học Giang Sơn.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com