Lương Thần thấy tên người gọi đến, sửng sốt một lúc mới tóm lấy người đi đường đang hút thuốc ở bên cạnh, chỉ vào màn hình hỏi: "Người gọi đến là Hảo Hảo, đúng không?"
Người kia rít một hơi thuốc, liếc màn hình di động của anh, nhìn anh như nhìn một bệnh nhân tâm thần: "Anh đang trêu tôi đấy à?"
Lương Thần không để ý đến ánh mặt quái lạ của đối phương, run run ấn phím nhận cuộc gọi, kề sát bên tai, khẽ khàng "A lô" một tiếng.
Cảnh Hảo Hảo ở đầu dây kia chưa lên tiếng, anh đã vội hỏi tiếp: "Hảo Hảo phải không?"
Giọng anh hơi run run, chạm vào tận đáy lòng của cô. Cô nuốt khan rồi mới khẽ "ừm" một tiếng đáp lại.
Lương Thần cảm thấy một tiếng "ừm" ngắn ngủi này lại là âm thanh tuyệt vời nhất anh từng nghe thấy trong đời này, thậm chí còn êm tai hơn cả câu "Lương Thần, em làm bạn gái của anh nhé" mà cô nói với anh ngày trước.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com