Thân thể của Cảnh Hảo Hảo cứng đờ. Cô quan sát Thẩm Lương Niên từ trên xuống dưới, phát hiện ngoài việc trông gầy hơn một chút, sắc mặt hơi tái nhợt thì trông anh không khác bình thường là mấy. Cô dừng lại một lát rồi mới hỏi: "Anh không bị bệnh sao?"
Thẩm Lương Niên nhún vai ra vẻ thoải mái, không trả lời cô.
Thấy thái độ lơ đễnh của anh, một ngọn lửa bỗng bùng cháy trong lòng cô. Đôi môi cô khẽ run rẩy, thật lâu sau mới gằn từng chữ: "Anh lừa tôi?"
Lúc mới mắc bệnh, anh không nói cho cô biết.
Bây giờ anh đã sắp chết rồi, sao có thể khiến cô biết được chứ.
Trông cô và Lương Thần thật sự hạnh phúc. Tuy rằng anh không biết Lương Thần có thể cho cô một tương lai tốt đẹp hay không nhưng bây giờ anh đã hiểu, chỉ cần cô vui là đủ lắm rồi.
Anh đã rời khỏi thế giới của cô, anh sẽ nghe lời cô, không bao giờ quấy rầy cô nữa.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com