Toàn thân Cảnh Hảo Hảo căng cứng, ngay sau đó, cô lạnh lùng cất giọng: "Anh buông tôi ra, anh đè làm tôi khó chịu."
Nhưng Lương Thần lại càng ôm chặt cô vào lòng.
Không biết có phải do rượu thôi thúc hay không, anh nhích người đến cọ sát bên tóc cô, ngửi mùi hương trên người cô hòa lẫn mùi vị hoan ái của hai người, lòng chợt xuất hiện ảo giác, rằng giữa anh và cô vốn không có tranh cãi, không có oán hận, chỉ đơn thuần đang ôm nhau thâm tình sau một một hồi thân mật.
Cái ôm của anh vừa ấm áp vừa rộng lớn, mang lại cảm giác an toàn rõ rệt hơn cả cái ôm của Thẩm Lương Niên, Cảnh Hảo Hảo bị anh ấn sâu vào lòng, có thể nghe thấy nhịp tim mạnh mẽ đều đặn truyền đến từ sâu trong lồng ngực anh.
Không hiểu tại sao, vừa nghe âm thanh này, tim cô cũng đập nhanh theo. Cô bất giác muốn đẩy anh ra, nhưng anh chợt nghiêng đầu sang, hôn nhẹ lên tai cô.
Cô có thể cảm nhận được rất rõ, cơ thể chưa hề rời khỏi người cô của anh lại có sự thay đổi.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com