Lương Thần không biết mình đã thừ người suốt bao lâu, bỗng có điện thoại hiển thị cuộc gọi đến, anh cúi đầu nhìn, thấy màn hình hiện năm giờ sáng.
Bất tri bất giác, anh đã ngồi trong xe ngây người suốt cả đêm.
Khi tầm mắt anh dừng lại trên tên người gọi đến, phản ứng đầu tiên của anh là sững sờ, cứ nghĩ mình đang gặp ảo giác, bèn chớp chớp mắt, nhìn kỹ lại lần nữa. Khi xác định người gọi đến đúng là "Hảo Hảo", một cảm xúc không tên tức tốc dâng lên trong lòng anh.
Cô gọi điện thoại cho anh?
Cảnh Hảo Hảo đã đọc được những tin tức mà anh tung ra?
Đã nhiều ngày trôi qua, anh cứ ngỡ, cô thà mất hết thanh danh cũng không muốn quay lại bên cạnh anh nữa...
Anh nhéo mạnh lên đùi mình, cảm thấy đau nhói, mới cong môi bật cười.
Cuối cùng, Hảo Hảo đã liên lạc với anh rồi….
Anh cứ cười mãi cười mãi, cho đến khi mắt bị che phủ bởi một màn nước mới vội dụi mắt rồi run run cầm di động của mình lên.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com