Mọi người mồm năm miệng mười bàn tán một lúc thì giải tán, quay lại làm việc.
Tiểu Cẩm bĩu môi, nghĩ ngợi một lúc liền bắt đầu bình luận trên mạng. Vì trình độ học vấn của cô ấy không cao, mỗi khi muốn dùng thành ngữ mà không chắc chắn, cô ấy phải ngẩng lên hỏi Cảnh Hảo Hảo.
Không ngờ, cô ấy lại thấy Cảnh Hảo Hảo đang ngồi xổm trên đất, cầm mảnh thủy tinh ngẩn người, từng giọt máu đỏ tươi chảy dọc theo ngón tay cô rơi xuống bãi kem dưỡng văng tung tóe trên nền đất.
Hai màu đỏ trắng hòa vào nhau, người ta nhìn thấy mà giật nảy mình. Tiểu Cẩm vội đặt di động xuống, chạy đến trước mặt Cảnh Hảo Hảo: "Hảo Hảo, sao tay chị lại chảy máu thế?"
Cảnh Hảo Hảo sực tỉnh, sắc mặt tái nhợt: "Chị không sao."
Dứt lời, cô tiếp tục nhặt mảnh thủy tinh trên đất, nhưng động tác quá vội vàng, lại bị cắt thêm một đường, đau đến thoáng rụt tay lại, dù vậy, vẫn cứ tỏ vẻ như không có việc gì, tiếp tục nhặt.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com